Chị sợ nhất là cảnh ngoại tình rồi gia đình tan nát, cuộc sống vợ chồng gắn bó rồi lại ly tan.Với một người đàn bà, không tự nhiên người ta sợ chồng mình ngoại tình. Bởi, chồng chị quá vô tâm, quá lạnh lùng. Bởi chồng chị quá hờ hững với vợ con nên chị lúc nào cũng nơm nớp trong lòng.
Chị cũng đã từng để ý điện thoại, từng theo dõi chồng, để ý từng động thái của chồng, thậm chí hỏi thằng chồng nhưng không có câu trả lời. Chị hiểu, không phải chồng tôi lăng nhăng. Nhưng cái bản tính vô tâm của anh khiến chị ngột ngạt. Đời người đàn bà, lấy chồng, chi ho vọng được chồng yêu thương, quan tâm. Nhưng chồng tôi, suốt ngày chỉ biết công việc, chẳng bao giờ nghĩ đến việc đổi không khí gia đình, chẳng bao giờ nghĩ đến việc cho vợ đi đây đó thì cuộc sống thật là tẻ nhạt. Chị ao ước được chồng chiều, chồng yêu. Vậy mà…
Nhiều khi công ty có kế hoạch đi du lịch, chị bảo chồng đi cùng thì anh cương quyết từ chối. Anh bảo không thích đi, nhất là đi với công ty chị. Rủ bao nhiêu năm chồng cũng nhất định không chấp nhận. Công ty anh tổ chức đi du lịch, chị nói anh đi rồi cho chị đi cùng cho gặp gỡ bạn bè, đồng nghiệp, anh cũng bảo không. Chưa một lần anh tham dự tiệc tùng hay bất cứ cuộc du lịch nào của công ty.
Công ty là một chyện, hai vợ chồng cũng chưa bao giờ có chuyến đi xa với nhau. Chị bảo anh không thích đi với công ty thì đi riêng, vợ chồng rủ mấy anh em bạn bè đi với nhau, anh cũng nhất định không. Nghĩ đến cảnh chồng người ta chiều vợ, vợ chồng tình cảm mà nhiều khi chị chạnh lòng. Ra ngoài, chồng người ta đưa đón còn chị thì chưa bao giờ có được mùa xuân ấy.
Anh chán quá, anh không thèm hỏi một câu, cũng tỏ ra không có chuyện gì. Anh mặc vợ đi sớm về tối, chẳng quan tâm tới vợ con gì. (ảnh minh họa)
Những ngày lễ, ngày tết, chị chưa từng được nhận một bó hoa hay món quà của chồng. Lúc yêu nhau, biết anh là người vô tâm nhưng không ngờ đến lúc cưới, anh lại thành ra như vậy.
Rồi chị ngã vào vòng tay người đàn ông khác. Chị không định làm vậy, nhưng chị tức chồng. Chị nghĩ, nếu anh yêu chị thật lòng, chỉ có khi chị ngoại tình, anh mới níu kéo chị, mới thực sự thể hiện tình cảm với chị. Thế nên, lần đó chị quyết định ngoại tình. Bao nhiêu lần chị cố tình tỏ ra là mình có người đàn ông khác nhưng anh vẫn mặc kệ. Thậm chí, chị đi sớm về tối, tối đến, lúc khuya, chị ra ngoài nói chuyện điện thoại với người ta nửa tiếng đồng hồ, vào, anh cũng không hỏi, không thắc mắc gì. Như người khác thì ghen tuông ầm lên, hoặc chí ít cũng tra khảo xem vợ nói chuyện với ai, đằng này...
Anh chán quá, anh không thèm hỏi một câu, cũng tỏ ra không có chuyện gì. Anh mặc vợ đi sớm về tối, chẳng quan tâm tới vợ con gì. Thế nên chị chán. Mà đàn bà một khi chán, họ sẽ làm liều. Chị đã làm liều và chọn cách ngoại tình, ngoại tình cho chồng biết mặt. Mục đích của chị là vậy. Chị không muốn sống với người chồng vô hồn, không muốn khổ sở vì người đàn ông đó. Chị muốn cho anh một bài học, để anh cảm thấy chị quý giá như thế nào, cảm thấy trân trọng chị. Chị buồn lắm. Ngay cả khi chị đi tối ngày, anh cũng không hề bận tâm tới chị. Đó, có lẽ chị sẽ sống cuộc sống như vậy, ngã vào vòng tay người đàn ông khác hoặc là sẽ ly dị chồng... Nghĩ mà chán, buồn cho đời người phụ nữ.
Theo Khám phá
0 nhận xét:
Đăng nhận xét