Từ ngày lấy vợ mới Hùng chuyển đến ở hẳn nhà Mai. Trong lúc công việc đình trệ, nợ lương thì vợ anh cũng sinh con thứ 2 ở nhà. Cuộc sống trước kia vốn dư giả nay bỗng đến đoạn thoái trào, cãi vã ngày càng tăng khi con thì khóc mà tiền thì chưa về. Những cuộc cãi vã lớn hơn đến mức người mà Hùng vốn nghĩ sẽ sống chết trọn đời bỗng trở nên đáng ghét thế. Hơn nữa, Thảo giờ còn trông xộc xệch vì chăm sóc con nhỏ, đầu tóc rối bù, quần áo chẳng lúc nào được thơm tho.
Thế rồi Mai xuất hiện như một làn gió mới của cuộc đời anh. Vốn là kế toán trưởng công ty Hùng, Mai cũng đã đi qua một đời chồng, 1 đứa con nhưng Mai có tiền, có quyền, có sự gọn gàng sạch sẽ và khéo léo mà Thảo không có. Mai không xinh nhưng dù sao cũng mới và lạ. Người có thể kí tạm ứng lương cho anh cũng là Mai, người duyệt các khoản chi ngoài cho anh cũng là Mai và đặc biệt Mai có dùng 1 loại nước hoa thật đặc biệt mà mỗi lúc vào trình kí, phê duyệt các khoản chi, tạm ứng tiền Hùng đều thấy xao xuyến.
Ảnh minh họa
Mai dường như cũng bắt được sóng tín hiệu của người đàn ông có vẻ thiếu thốn tiền lại đang đói khát về sinh lý khi vợ đẻ nên cũng cài hờ chiếc khuy áo và có những động chạm nho nhỏ những lúc đưa tập tài liệu cho Hùng. Thế rồi chuyện gì đến cũng đến Hùng và Mai đã cuốn vào nhau chả ai báo trước. Đầu tiên với họ là tình dục nhưng qua lại mà thành quen họ gọi đó là tình yêu. Những lúc chỉ có bên nhau họ gọi nhau là vợ, chồng.
Hùng cũng chưa xác định ly hôn, con còn quá nhỏ, Thảo cũng không phải thực sự đến nỗi nào mà chỉ bận chăm sóc con cái mà có lơ là anh, chuyện chăn gối sau sinh cũng không còn mặn nồng như trước. Hùng quyết định giấu giếm mối quan hệ này, dù sao 2 đứa con anh cũng vô tội, anh cũng chỉ định thêm chứ không bớt.
Nhưng mọi chuyện chẳng như Hùng nghĩ, trong một lần túng bấn với các khoản chi tiêu mà lương vẫn nợ Hùng đã đi vay nặng lãi ở ngoài và rồi chủ nợ đến đòi ráo riết. Đúng lúc đang ở trong phòng Mai, nghe cuộc điện thoại truy đuổi đó Mai hiểu chuyện nên đã bảo Hùng cứ lấy tiền cô mà dùng. Mai là kế toán trưởng, nuôi 1 con nhỏ nên cũng rủng rỉnh. Nhưng Hùng không quên ơn đấy Hùng nhớ cả đời.
Thế rồi, sau này Hùng càng năng mượn tiền Mai hơn và Mai cũng không có ý đòi. Mai thực sự là ân nhân của cuộc đời Hùng. Gần đây Mai không cam phận làm bồ nữa, Mai đòi Hùng phải quyết định dứt khoát hoặc là cô hoặc là Thảo. Hùng cứ nấn ná chuyện đó mãi cho đến ngày giữa Thảo và bố mẹ anh có chuyện to tiếng, Hùng thấy Thảo có phần hỗn láo nên được thể lên tiếng. Thảo đã chán ngấy cảnh ôm con nằm nhà, tiền trong tay không có 1 xu, chồng hờ hững và bất mãn với bố mẹ chồng. Thảo lên tiếng: "Chúng ta ly hôn đi em hết chịu nổi rồi". Dường như chỉ chờ có thể Hùng đồng ý, anh đã nghĩ kĩ trước đó rồi, anh đã chọn Mai để cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều vì không phải làm trụ cột trong gia đình. Anh cũng chỉ việc an tâm hưởng thụ những gì Mai đang có.
Tuy nhiên, sau đó Thảo lại là người hối hận và níu giữ cuộc hôn nhân nhưng Hùng thì cương quyết, Hùng quyết tâm phũ với Thảo để đạt được mục đích ly hôn. Hùng tung quần áo đuổi Thảo ra khỏi nhà, Hùng không ngừng trì triết, trách móc và đổ lỗi cho Thảo. Nhìn thấy Thảo mệt mỏi ngã ở bậc cầu thang Hùng cũng mặc kệ. Và rồi sức Thảo cũng có hạn, cô đã đồng ý kí vào đơn ly hôn.
Họ chia tay, Hùng dọn đến nhà Mai ở luôn vì Mai chẳng muốn làm con dâu trong nhà ai cả. Cuộc hôn nhân trước đã cho Mai thấy bố mẹ chồng luôn là khắc tinh của nàng dâu.
Sau này cuộc sống vợ chồng với Mai cũng có nhiều lúc cãi nhau. Hùng mới thực hiểu hôn nhân vẫn chỉ là hôn nhân, nó giống nhau mọi điều, có khác là người ta chịu đựng như thế nào. Dù con người trong đó có thể khác, đôi lúc Hùng lại nhớ tới Thảo và ân hận vô cùng. Mai giờ đang bầu bí, kinh tế trong nhà Mai nắm nên Hùng dù bất mãn, lại qua 1 đời vợ rồi nên cũng nín nhịn cho cơm lành canh ngọt. Đôi lúc Hùng nghĩ giá như anh đừng bồng bột, yếu đuối và hèn mọn đến mức hất tung vợ và 2 đứa con để đổi lấy người tình và sự sung sướng trước mắt thì giờ anh đâu phải ân hận thế này.
Thế mà hôm nay Thảo lại xuất hiện ở ngay căn hộ bên cạnh đẹp một cách lộng lẫy và tự tin. Còn Hùng quần đùi đi đổ rác thế này. Hùng vừa muốn ngắm vợ cũ vừa muốn trốn vào đâu đó để Thảo không thấy anh trong bộ dạng như thế này. Hùng đành quay ngược trở vào nhà. Chủ nhà cũ mới bán căn hộ này mà không ngờ Thảo giờ lại đi ra từ đó, vẻ xinh đẹp tự tin ấy có thể đoán được Thảo là chủ nhân của căn hộ, vì anh còn nhìn thấy tay cô khóa cửa. Hùng cảm thấy thực sự bối rối và những vấn vương xưa cũ lại tái hiện.
Căn nhà này không phải là của anh, Mai cũng là bà chủ của cuộc đời anh bây giờ. Đó là cái giá cho 1 lần yếu đuối và hèn hạ anh đã bỏ người vợ ân tình cũ để chạy theo nhân tình mới, để có chỗ dựa về tài chính...
Có chút nghẹn đắng nơi cổ Hùng, chẳng lẽ Thảo chính là người đã mua căn hộ đó. 2 đứa con đã lâu anh không thăm nom giờ chúng đâu? Hùng phải làm sao khi vợ và con ở sát vách như thế này?... Những ý nghĩ ngổn ngang khiến Hùng gục xuống ở ghế suy nghĩ. Anh chỉ bừng tỉnh cho đến lúc có tiếng Mai quát lên: "Anh có điên không mà để rác lên bàn uống nước thế kia?".
Theo Trí Thức Trẻ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét