Người ta bảo, hôn nhân là chuyện của hai gia đình chứ không đơn giản là chuyện của riêng hai người. Nhưng Hằng không nghĩ như vậy, cô là con gái độc nhất trong gia đình nên được bố mẹ hết lòng cưng chiều. Chỉ cần cô muốn gì bố mẹ sẽ nhiệt tình ủng hộ, Hằng yêu Bình cũng bởi vì anh rất nghe lời và thương yêu cô, cho nên cả hai mới tính đến chuyện hôn nhân.
Hằng là gái thành phố, còn Bình là trai nông thôn. Tuy gia đình của Bình rất nghèo nhưng anh đối xử với Hằng rất tốt, anh không bao giờ to tiếng với cô. Chỉ cần Hằng nói lạnh, Bình sẽ không do dự cởi áo khoác ngoài và choàng lên người cô để ủ ấm, chỉ cần Hằng nói nóng, Bình sẽ cầm quạt và quạt mát cho cô cả ngày cũng được.
Hằng đã nói với Bình, sau khi kết hôn cô muốn cả hai ở lại thành phố sinh sống chứ không muốn về làng quê nghèo nàn. Trước tiên là thuê nhà ở, khi nào có tiền rồi mới tính đến chuyện mua nhà. Hằng sợ sống cùng bố mẹ chồng sẽ nảy sinh mâu thuẫn nên tốt nhất là chọn ở riêng, Bình đồng ý và nói mọi chuyện sẽ nghe theo lời Hằng.
Không lâu trước đó, Hằng và Bình vừa có một chuyến về thăm gia đình anh. Đây là lần đầu tiên Hằng đến nhà Bình, bố mẹ của Bình đón tiếp Hằng rất nồng nhiệt, có một điều khiến Hằng cảm thấy khó chịu chính là ngôi nhà của Bình khá cũ kĩ, lại có mùi giống như mùi mốc meo cứ thoang thoảng trong không khí.
Ảnh minh họa.
Mẹ của Bình lấy từ trong tủ bếp ra một nửa trái dưa hấu, bà bảo: “Bác nghe thằng Bình nói con thích nhất là ăn dưa hấu, cho nên hai bác có để dành cho con nè”. Mẹ của Bình cắt dưa hấu xong thì đẩy đến trước mặt Hằng, Hằng cười ngượng ngùng nhưng cô không ăn ngay, cô nói: “Bác đừng nghe anh Bình nói linh tinh ạ, con không thích ăn dưa hấu đâu, anh ấy thích ăn nên mới nói thế”.
Hằng quả thật thích ăn dưa hấu, nhưng nhìn con dao cắt dưa hấu trông rất bẩn thỉu, cho nên cô lại đẩy đến trước mặt Bình. Bình dường như rất hiểu ý của Hằng, anh cầm dưa hấu lên ăn ngon lành. Sau khi bố mẹ Hằng rời khỏi chỗ ngồi, Bình mới tiến sát lại bên tai Hằng và thì thầm như chế nhạo cô: “Con dao ấy mẹ anh dùng 10 năm rồi, là dao loại tốt đấy, nó hơi biến màu chứ không phải rỉ sét đâu, mẹ anh là người sạch sẽ nên em đừng ngại”. Hằng liếc anh một cái và bảo: “Con dao ấy không rỉ sét nhưng nhìn cắt miếng dưa là hết muốn ăn rồi”.
Đến bữa cơm, bố mẹ Bình thay nhau gắp thức ăn và để vào chén của Hằng, dù Hằng rất đói nhưng cô không muốn động đũa, chỉ cần nhìn chén đũa cũ kĩ đến mức không thể đoán được niên đại của nó cũng khiến Hằng tiêu tan luôn cảm giác đói. Dưới sự ân cần của bố mẹ Bình, Hằng cố gắng ép mình ăn vài miếng, nhưng đồ ăn vừa nuốt vào bụng thì cô lại rợn hết cả người. Trước khi về, bố mẹ Bình đã nhét vào tay Hằng thẻ tài khoản tiết kiệm, bà bảo: “Hai bác cảm thấy có lỗi vì không thể sắm sửa cho hai đứa ngôi nhà đàng hoàng, chút tiền gom góp này hai đứa cứ dùng mà lo cho tương lai”. Khi nhét thẻ vào máy ATM, Hằng sững sờ, trong thẻ là 500 triệu, Hằng cảm thấy ứa nước mắt.
Số tiền này Hằng định trả lại cho bố mẹ Bình, vì cô nghĩ có lẽ đó là số tiền dành dụm khi về già của hai bác. Nhưng bố mẹ của Hằng thì bảo cứ giữ lấy, họ sẽ cho thêm tiền để cả hai mua một căn nhà ở thành phố đắt đỏ này. Hằng khăng khăng cãi lại bố mẹ mình vì cô không đành lòng dùng số tiền mồ hôi nước mắt của hai bác, mẹ Hằng bảo cô khờ dại, bà bảo: “Con về nhà nó đã thấy sáng mắt ra chưa? Mẹ đã bảo rồi, đừng có dại mà cắm đầu vào yêu trai nghèo, nó không thể cho con cuộc sống sung sướng như con muốn, rồi đây khi con rời khỏi vòng tay của bố mẹ, sướng khổ là do con tự chịu chứ không ai gánh cho con nữa đâu”.
Hằng cảm thấy rất hoang mang, lẽ nào trong tình yêu phải cân đo đong đếm mệt mỏi như vậy sao? Hằng biết bố mẹ rất yêu thương cô nên mới nói như vậy, nhưng gia cảnh của Bình nghèo nàn đâu phải lỗi của anh. Chẳng phải gia cảnh của Bình tuy nghèo nhưng Bình rất tuyệt và bố mẹ Bình cũng đáng trọng đó sao. Hằng tin rằng chỉ cần cô và Bình cùng yêu thương nhau thì khó khăn nào cũng có thể vượt qua, hiện tại dù cuộc sống vật chất có khó khăn nhưng cô tin tình yêu này sẽ giúp cả hai cùng vượt qua mọi sóng gió trong hôn nhân.
Theo Tú Uyên (aFamily.vn/Trí thức trẻ)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét